“Chào buổi sáng!
Nhìn bao bước chân trên đường
Thênh thang trên từng con phố
Tìm những phút giây nhẹ nhàng …”
Sáng sớm, khi các con phố vẫn còn ngáy ngủ, dòng người mới thưa thớt qua lại, thì đó chính là khoảng thời gian đẹp nhất trong ngày để ta ngắm nhìn phố phường Hà Nội. Đi làm sớm sẽ tránh được món đặc sản của thành phố này là tắc đường. Và dĩ nhiên, phố nào cũng thênh thang, bình yên và sạch sẽ, khiến ta khó có thể hình dung nổi rằng, chỉ mới cách đó chưa đầy 10 tiếng đồng hồ, chính tại các con phố này, dòng người nêm chật cứng giữa những tiếng còi xe. Ai cũng thấy mệt mỏi và ai cũng cố gắng để thoát ra khỏi thực trạng không mấy dễ chịu đó…
Bình minh bắt đầu ló rạng, bầu trời như cao xanh hơn, thảng hoặc nghe tiếng chim hót líu lo mà chỉ ít phút sau sẽ khó lòng nghe thấy. Đi làm sớm, nhìn khuôn mặt ai trên đường cũng rạng rỡ, yêu đời, để đón nhận một ngày mới đến. Nhất là vào khoảng thời gian cuối thu, Hà Nội không có mưa và tiết trời hanh khô. Khoác hờ trên mình một chiếc áo rét mỏng, đủ để ta cảm nhận cái se se lạnh của những làn gió heo may. Đi làm sớm, những thanh âm tự nhiên trên đường phố nghe trong trẻo và bình yên đến lạ kỳ, nó không dồn dập, ồn ã và xô bồ như ta vẫn thường thấy.
Đi làm sớm, được vòng vèo qua các khúc cua thênh thang và hít căng lồng ngực không khí trong lành, nên tiếng loa phường đâu đó vọng lại cũng sẽ không khiến ta cảm thấy khó chịu. Ta bỗng thấy yêu đời hơn và mỉm cười thầm thì những câu hát của bài Chào buổi sáng…
Vĩnh Bảo